Phân tích bài thơ cây dừa của trần đăng khoa
Không ai không biết Trần Đăng Khoa, một tác giả văn chương kiệt xuất của Việt Nam. Với thành tựu văn học xuất chúng, ông đã ra mắt tác phẩm đầu tay khi mới 8 tuổi, trở thành một trong những thần đồng thơ ca nổi tiếng của Việt Nam. Trần Đăng Khoa đã sáng tác nhiều bài thơ nổi tiếng, trong đó có bài thơ “Cây dừa” – một tác phẩm đặc trưng của ông, được viết khi ông mới 9 tuổi. Hãy cùng tôi phân tích bài thơ “Cây dừa” của Trần Đăng Khoa để khám phá những giá trị độc đáo trong bài thơ này.
Chi tiết và sống động
Trong bài thơ, Trần Đăng Khoa đã miêu tả cây dừa và những bộ phận của nó một cách sống động. Trên cành lá cây dừa, từ gốc đến ngọn, tác giả đã nhìn thấy những hình ảnh thú vị và độc đáo:
Hình ảnh cây dừa xuất hiện ở đầu bài thơ, như một người bạn có tấm lòng bao la, tấm lòng đồng hành với thiên nhiên và vũ trụ:
“Cây dừa thân yêu đầu hàng
Vuốt ve bàn tay tự nhiên, nhẹ nhàng”
Tác giả đã so sánh cây dừa với hình ảnh con người, với những động tác như “mở rộng vòng tay”, “gật đầu” mềm mại. Trần Đăng Khoa sử dụng phép tương phản khá chuẩn: động từ với động từ, danh từ với danh từ.
Tự do và cầu kỳ
Cây dừa có lúc hiện ra như một đối tượng tự do thích hợp với tâm ca dao, cũng có lúc hiện ra như một hình tượng cầu kỳ. Trong bài thơ, cây dừa được mô tả như một người lao động, vẫn rất khỏe mạnh và tràn đầy sức sống. Dù thân dừa đã “biến mất” nhưng trái của nó vẫn xum xuê như một “đàn lợn”. Hàng dừa xanh mướt được so sánh với đàn lợn con, tạo nên một sự liên tưởng rất độc đáo và thú vị.
Vẻ đẹp lung linh
Trần Đăng Khoa là một người gần gũi với thiên nhiên và cảnh vật xung quanh. Tác giả đã quan sát vẻ đẹp của cảnh vật trong khoảnh khắc của ngày và đêm. Hình ảnh cây dừa về đêm mang vẻ đẹp lung linh huyền ảo. Hoa dừa nở cùng với các vì sao, tạo thành một tấm thảm lung linh. Ánh sao cũng được coi là một loài hoa, hoa biến thành sao, đan vào nhau tỏa sáng, tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp vào ban đêm. Ban ngày mây xanh lững lờ trôi, cây dừa hiện ra như cô gái khẽ vuốt tóc:
“Trong làn mây xanh trôi trở,
Cây dừa hiện ra đó như cô gái thích vuốt tóc”
Hình ảnh uy nghiêm
Tất cả vẻ đẹp của cây dừa được trưng bày trong hai câu thơ cuối. Hàng dừa đứng sừng sững, uy nghiêm, tự tin, ung dung như người lính cầm súng:
“Hàng dừa đứng sừng sững, tự tin
Thẳng chân như lính, cầm súng uyên ương”
Hình tượng đặc trưng
Qua việc phân tích bài thơ “Cây dừa” của Trần Đăng Khoa, chúng ta thấy rằng cây dừa là hình ảnh gắn kết và hòa nhập với thế giới tự nhiên xung quanh. Cây dừa xuất hiện trong bài thơ như một biểu tượng của văn hóa, tính cách và đặc điểm của người Việt Nam. Đây là một hình ảnh quen thuộc và đậm chất nông thôn Việt Nam.
Tôi hy vọng rằng qua bài phân tích này, bạn đã hiểu rõ hơn về những hình ảnh, hình tượng trong bài thơ “Cây dừa” của Trần Đăng Khoa. Chúc bạn thành công trong các nghiên cứu văn học của mình!