Daylight saving time hay còn gọi là giờ tiết kiệm ánh sáng ban ngày là khái niệm thường được nhắc đến ở các nước ôn đới hoặc cận cực, nghĩa là tiết kiệm năng lượng chiếu sáng khi sử dụng mặt trời. sử dụng ánh sáng ban ngày đặt đồng hồ sớm hơn bình thường một giờ.
giờ tiết kiệm ánh sáng ban ngày là gì?
Giờ tiết kiệm ánh sáng ban ngày – Daylight Saving Time là phong trào đặt đồng hồ sớm hơn 1 giờ so với chuẩn quốc tế vào mùa hè và sớm hơn 1 giờ vào mùa thu để tận dụng nhiều hơn ánh sáng mặt trời, ánh sáng tự nhiên.
Trong xã hội học công nghiệp, mọi người thường làm việc theo một lịch trình cố định không thay đổi trong suốt cả năm. Tất cả những thói quen và lịch trình này được xác định bởi độ dài của ngày, thay đổi theo mùa, do độ nghiêng của trục quay của Trái đất. Các vùng nhiệt đới phía bắc và phía nam có thời gian nắng dài vào mùa hè và thời gian nắng ngắn vào mùa đông.
Bằng cách đặt lại đồng hồ sớm hơn 1 giờ so với giờ tiêu chuẩn, mọi người sẽ thức dậy sớm hơn 1 giờ, bắt đầu và kết thúc công việc sớm hơn, sử dụng nhiều thời gian và năng lượng chiếu sáng hơn vào ban ngày, đồng thời giảm thiểu ánh sáng vào ban đêm bằng cách đi ngủ sớm hơn.
Thời gian tiết kiệm ánh sáng ban ngày thường bắt đầu vào mùa hè, vào Chủ nhật thứ hai của tháng 3 và kết thúc vào mùa đông, vào Chủ nhật đầu tiên của tháng 11.
Lịch sử của Giờ tiết kiệm ánh sáng ban ngày
Giờ tiết kiệm ánh sáng ban ngày lần đầu tiên được đề xuất bởi Benjamin Franklin trong một bức thư gửi cho Tạp chí Paris. Nhưng trên thực tế, nội dung của bức thư này chỉ là để khiến mọi người thức dậy sớm vào mùa hè. Quy định chặt chẽ này đã được đề xuất bởi William Willett trong bài báo của ông “lãng phí ánh sáng ban ngày” – Waste of Day – xuất bản năm 1907, tuy nhiên, quy ước về thời gian tiết kiệm ánh sáng ban ngày đã không được Nghị viện thông qua, ông đã thông qua.
Năm 1916, chính phủ Đức đã thông qua công ước này trong Thế chiến I, và Quốc hội Anh đã thông qua nó ngay sau đó và làm theo. Dần dần, nhiều nước khác cũng bắt đầu áp dụng quy ước này cho nước mình, đặc biệt là các nước ôn đới.
Ngày 31-3-1918, quy định này có hiệu lực ở Mỹ nhưng bị dư luận phản đối kịch liệt và sau đó phải rút lại. Vào ngày 9 tháng 2 năm 1942, luật này lại được thực hiện theo từng giai đoạn như một cách để bảo tồn các nguồn lực để cung cấp năng lượng cho Hoa Kỳ tham gia Thế chiến thứ hai. Khi chiến tranh kết thúc, đạo luật này đã bị bãi bỏ.
Năm 1966, Mỹ ban hành “Đạo luật thống nhất về thời gian”, yêu cầu thực hiện tiết kiệm ánh sáng ban ngày trên toàn quốc, bắt đầu từ Chủ nhật cuối cùng của tháng 4 hàng năm và kết thúc vào Chủ nhật của tháng 10.
p>
Năm 1998, theo Luật 2000/84/ce của Nghị viện Châu Âu và Ủy ban Châu Âu, họ đã đồng ý thay đổi thời gian biểu cho tất cả các quốc gia thành viên.
Đáp ứng với thời gian tiết kiệm ánh sáng ban ngày
Phong trào tiết kiệm thời gian ban ngày là một phong trào nhằm tiết kiệm năng lượng, nhưng chỉ ở các nước ôn đới. Ở các quốc gia gần xích đạo, ngày và đêm dài gần bằng nhau (12 giờ), nhưng ở những nơi khác, ánh nắng mùa hè có thể dài hơn. Do đó, thời gian tiết kiệm ánh sáng ban ngày nói chung là vô ích đối với các quốc gia ở vùng nhiệt đới hoặc gần xích đạo. Đó là lý do tại sao không áp dụng quy tắc này vào cuộc sống ở Việt Nam.
Để ủng hộ phong trào tiết kiệm năng lượng, chúng ta có thể tiết kiệm năng lượng chiếu sáng bằng nhiều cách khác nhau thay vì chỉnh đồng hồ chạy nhanh hơn một giờ như ở các nước ôn đới. Ví dụ như sử dụng bóng đèn tiết kiệm năng lượng như đèn led và đèn huỳnh quang, hạn chế sử dụng bóng đèn sợi đốt hoặc chỉ sử dụng đèn khi cần thiết.